Nhưng tôi đã bước ra rồi, ánh đèn gas đã rọi vào, chúng làm tôi sợ hãi vì tôi không thể thấy được ai cả cũng giống như không thể biết được tất cả những người bên dưới, họ đang nghĩ gì về mình. Nhưng ánh đèn gas cho tôi cảm giác chỉ có một mình tôi. Một mình tôi với tất cả mọi thứ đang diễn ra bên trong, đó chính là những dòng chảy của suy nghĩ.

Tôi hay có thói quen sắm sửa cho mình một cuốn sổ tay vào những ngày cuối năm. Không lạ gì một tác giả sẽ luôn thích thú việc ghi chép và thả tâm tư mình vào những con chữ. Nhưng cuốn sổ tay cuối năm của tôi cho tôi có cảm giác như mình là một hoạ sĩ. Mẹ tôi nói Ông trời sẽ luôn công bằng và sẽ không cho ai tất cả mọi thứ được, nên chắc chắn rằng tôi không phải là một người vẽ đẹp. Nhưng tôi tự tin cho rằng mình là một hoạ sĩ bí ẩn của chính cuộc đời mình. Một người hoạ sĩ lang thang với những suy tư vụn vỡ nhưng đầy khao khát vào một niềm tin hạnh phúc.

Tôi đã vẽ lên những ước mơ dung dị lẫn táo bạo, những gì tôi muốn chinh phục, những gì tôi muốn cho đi, và tôi đã viết lên những tiếng nói thì thầm của mình. Đó có thể là những lời thú tội, và cũng có thể là mục tiêu mà tôi muốn mình vượt qua được. Tôi đặt tất cả vào thời gian cố định trong năm nhưng một bản kế hoạch hoàn hảo. Nhưng tôi cũng biết rằng, một người hoạ sĩ luôn có một kho tàng tâm hồn trù phú và tiềm ẩn, cảm xúc là thứ không thể sắp xếp theo khoa học và rõ rằng năm tháng. Tôi chính xác là hoạ sĩ của cuộc đời mình.

Khi bắt đầu đưa những “nét cọ” đầu tiên của mình, tôi thật ngạc nhiên khi chính tôi đã có những câu hỏi rất bình thường? Vì chúng quá bình thường nên tôi đã cảm thấy rất lạ, chẳng lẽ những thứ mà mình mong muốn nó đơn giản thế sao?

Bội Tình là quyển tập thơ đầu tay của tôi vằo năm 2018. Và tập thơ đã được tái bản vào năm 2020 với một diện mạo mới. Tôi đã là một tác giả non nớt nhưng hồn thơ của tôi ít nhiều đã chạm vào trái tim của độc giả. Tôi cho rằng đây là một món quà.

Nhưng cũng có lúc, tôi lại không tự tin với chính tôi. Cứ mỗi lần ai đó muốn tôi kí tặng tập thơ của mình, tôi e dè và hàng loạt câu hỏi cứ xâm chiếm tâm trí mình như thể tôi có cảm giác mình sắp bị nuốt chửng bởi một con manh thú hung tợn mang tên: hoài nghi.

Nhưng cũng nhờ Bội Tình, mà tôi đã đối mặt với chính mình một cách công khai. Tôi đã mạnh mẽ bước ra một sân khấu nhỏ bé mà ở phía dưới không biết có bao nhiêu người ngồi lắng nghe tôi nữa. Nhưng tôi đã bước ra rồi, ánh đèn gas đã rọi vào, chúng làm tôi sợ hãi vì tôi không thể thấy được ai cả cũng giống như không thể biết được tất cả những người bên dưới, họ đang nghĩ gì về mình. Nhưng ánh đèn gas cho tôi cảm giác chỉ có một mình tôi. Một mình tôi với tất cả mọi thứ đang diễn ra bên trong, đó chính là những dòng chảy của suy nghĩ.

Và tôi muốn mang Bội Tình đến với tất cả mọi người qua những câu hỏi mà tôi đã tự hỏi với chính mình trong cuốn sổ tay năm mới này. Tôi nghĩ chúng cũng sẽ là những câu hỏi của chúng ta. Với tôi, đáp án chính là những dòng thơ, và với bạn, những dòng thơ chính là thông điệp nhỏ bé của tôi dành cho bạn.

Những ngày cuối năm, tôi và bạn sẽ có nhiều thứ bề bộn lo lắng xung quanh. Nhưng hết thẩy, chúng ta vẫn phải đi tiếp cuộc sống này với tất cả niềm tin và lòng can trường.

Emma Tạ Uyên

The Stranger And U

 

 

error: Content is protected !!